Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

Muốn trở lại những ngày bé dại.

Hồi bé, tưởng khóc là buồn; bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn.

Hồi bé, tưởng cười là vui; bây giờ nghĩ lại có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười.

Hồi bé, tưởng thành người lớn là lớn; bây giờ đã thấy có nhiều người đã lớn mà chưa thật sự lớn và đến khi thật sự thành người lớn, người ta sẽ hiểu rằng sẽ không bao giờ bé trở lại được nữa.

Hồi bé, tưởng đóng đinh là đóng đinh, không thích thì có thể nhổ ra; bây giờ có cảm nhận, đóng đinh có thể nhổ ra nhưng vết sâu sẽ vẫn còn.
___________

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét